Phá trinh con dở người
Cả làng cả xóm đều gọi nó là con dở người. Dù ngã nó cũng cười, bị trêu ghẹo nó càng cười dữ tợn hơn nữa. Học hết lớp 5 nó ở nhà. Người nhà nó có học lên cũng chẳng để làm gì, bố nó bảo thế. Nhà nó chẳng có thời gian đâu mà chăm sóc nó. Bố đạp xích lô, mẹ chuyên vớt rau muống sông rồi tranh thủ cất đậu phụ ở hàng gần nhà mang ra chợ bán. Nó hay sang đấy. Hồi trước thì lẳng nhẳng theo mẹ sang cất đậu phụ về bán. Sau thì chẳng cần có mẹ nó cũng tự sang. Tại nhà gần, tại có nhiều thứ hay hay để nó xem. Mùi bã đậu chua chua, ngầy ngậy. Lò than rừng rực hắt những quầng sáng màu lửa làm khuôn mặt vốn ngây thộn, dài dại của nó ửng...