Anh Khoa

Hai chị em Thu – Tác giả Anh Khoa

Thằng Liêm đang lục lọi tìm cái CD trong phòng chị nó thì nó nghe tiếng con Thu bước đến cửa. Nó sợ con Thu la nên chui vội vô tủ quần áo mà trốn. Con Thu vô phòng đóng cửa cái rầm rồi quăng cái bóp trên ghế. Nó ngã mình ra giường nằm xoải hay tay. Thằng Liêm đứng run trong tủ áo nhủ thầm “thôi chết, bả nằm đó thì chừng nào mình mới ra được”. Thằng Liêm đứng im thở nhè nhẹ và chờ đợi có cơ hội là nó chạy vọt ra cửa ngay. Nằm một chốc con Thu đứng dậy cởi cái váy cho tuột xuống nền nhà. Kế đến nó kéo cái áo thun qua khỏi cổ rồi vứt xuống giường. Thằng Liên bậm môi vừa sợ vừa nói trong đầu “chết rồi, sao bả lại thay đồ lúc này chứ”. Nghỉ như...

Con bé ăn xin – Tác giả Anh Khoa

– Bà ơi, bà làm ơn làm phước cho con xin một củ khoai, con đói quá. Con dập đầu cúi lạy bà. – Xéo đi, đừng có xớ dzớ ở đấy, bà đập cho một gậy nhá, cút ngay không thì chết với bà nhá! Mụ bán khoai vừa la toán lên vừa khoa tay xua lấy xua để. Thấy bóng nó lảng vảng đến gần là người ta xua đuổi, mắng nhiếc. Con nhỏ lấm lét như một con chó đói rồi lẩn mất. Cả ngày hôm qua nó không có gì trong bụng. Sáng sớm nó đã la cà đầu đường xó chợ xem có gì ăn được không. Nó vơ vẩn nhìn hết hàng này đến nọ một cách thèm khát vì nó đói quá. “Bốp! Bốp!” – Ối, ối, chết con, chết con, xin ông dzủ nòng tha cho con. Con van nại ông, con...

Chim cánh cụt – Tác giả Anh Khoa

Không ai biết rõ về nó, chỉ biết nó là một người lùn từ Quãng Nam vô Sài Gòn kiếm sống. Nó khoảng 18 – 19 tuổi mà chỉ cao gần một thước. Hai chân và hai tay ngắn củng. Cái đít thì bự như cái nồi. Tuy nhiên nó có một gương mặt dễ thương của một đứa con nít. Không ai biết nó tên là gì, cứ gọi nó là con chim cánh cụt. Sáng sớm tinh sương thì nó đã xuất hiện từ lâu và lang thang trên đường phố với xấp vé số trên tay. Nó đi lật đật từ quán này đến quán nọ, từ hẻm lao động nghèo đến nơi sang trọng, từ trên lề đường xuống dưới lòng đường. Khi gần đến giờ xổ số thì nó chạy xoi xỏi như một con chim cánh cụt. Có nhiều người thấy thương hại mua...

Chồng chúa vợ tôi – Tác giả Anh Khoa

Hắn không bao giờ thương yêu con vợ trẻ. Hễ nhìn thấy cô ta là hắn phát cáu. Hắn có thích lấy cô ta đâu. Tại ba má hắn ở dưới quê hứa hẹn. Cô ta là gái quê, không đẹp không xấu, hiền lành, giỏi việc nội trợ, nhưng cô ngu quá. Cái ngu đó mà làm hắn càng ngày càng ghét cô. Mới lấy nhau có một năm mà hắn muốn điên lên. Lâu ngày cái ghét cứ gia tăng rồi trở thành cái thù cái hận, đâm ra chuyện gì hắn cũng trút giận lên đầu con vợ nhà quê của hắn một cách vô lý. Hắn coi con vợ như một thứ công cụ tình dục, hay đúng hơn là một nô lệ tình dục. Mới đầu mỗi lần làm tình là hắn hành hạ và đánh đập con vợ cho hả giận, dần dần trở...

Chị tôi, em tôi và tôi – Tác giả Anh Khoa

Tôi đã 29 tuổi, Ở Mỹ gần 10 năm. Thật là chán quá đi thôi. Gái thiếu trai thừa. Tôi không thể nào tìm ra một con vợ. Lúc khí tồn tại não thì tôi đi chơi gái Mỹ. Lồn mấy con nhỏ Mỹ thì tan hoác, thè lè. Nhưng thực ra có còn hơn không. Tôi nhất định về VN để lấy vợ, chứ ở đây chắc chết già quá. Cha tôi chết trong chiến tranh. Mẹ tôi cũng mới qua đời năm ngoái. Khi tôi 19 tuổi, tôi bị kêu đi bộ đội. Thật tội cho bà chị tôi, chị chạy ngang chạy dọc lo cho tôi đi vượt biên. Chị lớn hơn tôi 6 tuổi. Chị cứ lo cho em út đến bây giờ vẫn chưa có chồng. Chị sợ là mình đã ế rồi nên có lần chị viết thư cho tôi, nói tôi ráng kiếm...

Trang nhật ký buồn – Tác giả Anh Khoa

Ngày… Tháng… Năm… Em tưởng rằng mọi chuyện chỉ là một giấc mơ, nhưng những gì em viết vẫn còn đây, và em hiểu rằng, em cần phải đối diện với sự thật. Em mất anh rồi, mà nói đúng hơn, thật sự thì em có anh bao giờ đâu để mà mất. Tình cảm anh dành cho em chỉ là… Vậy mà em lại coi nó như một thiên đàng đầy màu sắc. Bây giờ thì nó đã tàn rồi, có chăng chỉ còn là sự nhức nhối trong lòng em. Em khóc rất nhiều, em đã lầm tưởng để rồi ngày hôm nay em mới chợt tỉnh ra thì đã quá mộng màng. Thời gian sẽ chẳng bao giờ quay trở lại. Anh đã ôm em, hôn lên mái tóc của em, hôn vào đôi mắt em khiến em hạnh phúc đến trào nước mắt. Anh đã liếm...

Đêm trung thu – Tác giả Anh Khoa

Tôi hẹn em vào một đêm Trung Thu. Gió lạnh luồn vào áo làm tôi cảm thấy trống trải. Tôi đưa điếu thuốc lá lên miệng, kéo một hơi dài rồi nhìn về phía cuối xóm. Con nít nhỏ lớn tung tăng với lồng đèn, đèn cầy, gọi nhau ơi ới. Tôi vẫn chưa thấy bóng dáng em đâu cả. Một đám con nít nối đuôi nhau đẩy xe đèn cầy đi qua, tôi quay đầu lại thì thấy em đã đứng sau lưng tôi tự lúc nào. Tôi ôm chầm lấy em rồi cười nói: “Em đi chơi Trung Thu à?” Em lấy tay thoi tui một cái rồi cười khúc khích. Nụ cười rạng rỡ làm sáng cả khuôn mặt vành vạch dưới mái tóc đen óng ả. Cái lúm đồng tiền mơ hồ ẩn hiện trên làn da mặt mịn màng của em như một nốt nhạc...

Đại ca Hai Lùn – Tác giả Anh Khoa

“Đại Ca, xin tha cho em, em sẽ lập công trở lại. Đại Ca… Đại Ca… xin tha cho em lần này, Đại Ca…” Tư Hổ quỳ rạp xuống đất. Sự sợ hãi của hắn hiện trên khuôn mặt đầy sẹo của hắn trông rất là thê thảm. Hắn khóc lóc van lạy Đại Ca Hai Lùn không ngớt miệng. Hai Lùn ngồi gọn trong cái ghế bành tô, tay cầm thuốc lá xì gà, đưa mắt nhìn lên trần nhà với nét mặt giận dữ. Chân hắn không chấm tới đất, đầu hắn không cao hơn cái dựa lưng của cái ghế. Hắn chỉ có một khúc thôi, mà oai quyền của hắn trong đảng Giây Thun Đen thật là khủng khiếp. Hắn là một hung thần, dám nói dám làm, nên rất có thế lực trong giới xã hội đen. Một cô gái nho nhỏ đứng kế bên...

Con Thảo mập – Tác giả Anh Khoa

“Con Thảo mập kìa, tụi bây!” Rồi cả đám con gái cười lên hô hố. Con Thảo cúi mặt và lệ kệ bưng cái rổ cải qua đám con gái đang ngồi tụ với nhau ở đầu xóm. Thảo cố gắng đi thật lẹ để không nghe đám con gái chế giễu mình. Nhưng tiếng cười, tiếng ì xèo đàm tiếu của bọn con gái vẫn bám theo sau. Con Thảo không có bạn bè gì cả, đám con gái không thèm chơi với nó vì nó mập và lùn. Vả lại nhà nó lại nghèo nên nó làm đủ mọi công chuyện để kiếm tiền, nên nó cũng không có thì giờ la cà với đám con gái trong xóm. Sáng sớm là nó ra đầu ngõ để mót than của các xe hàng đang xuống than cho các vựa than. Đến trưa là nó ra chợ để quét...

Chuyện người con gái tên Thu – Tác giả Anh Khoa

Thu từ Cần Thơ lên Sài Gòn lập gia đình lúc 20 tuổi. Lấy chồng được 6 tháng, ngày 30 tháng 4 năm 1975, Sài Gòn giải phóng. Sau đó chồng nàng bị đưa đi cải tạo. Thu nghe người này người nọ bán dần bán hồi đồ đạt quý giá và nữ trang để chạy chọt, đút lót cho cán bộ phường khóm với hy vọng lo cho chồng trở về. Đến khi không còn tiền của và tiêu tan hết tài sản mà chồng thì vẫn đi biệt tích. Thu mòn mỏi chờ đợi chồng gần như điên loạn đã mấy lần toan tự tử. Cuối cùng Thu bán căn nhà ở chợ Bà Chiểu. Nàng trôi về Rạch Giồng Ông Tố ở ngoại thành Sài Gòn và tậu được căn nhà nhỏ ngay ở phía sau nghĩa trang Nguyễn Văn Trỗi. Thu mua bán ve chai và...

Bé Ti – Tác giả Anh Khoa

Suýt tí nữa thì tôi hụt chân ở mấy bậc cầu thang. Tôi vô tình bắt gặp Anh Hai đang hôn bạn gái. Ghê quá! Tôi run lên, hai lỗ tai nóng ran. Không biết làm thế nào trong tình cảnh tiến thoái lưỡng nan đó, Tôi đằng hắng một cái. – Anh Hai hôn bé Ti nha! Hai người buông nhau ra rồi nhìn tôi cười ngượng ngạo (tôi gọi bồ của Anh Hai là Bé Ti, vì trong xóm đã quen gọi như vậy, vả lại cô ta bằng tuổi tôi nên gọi bằng chị thì hơi khó). – Mày dám gọi chị Ti bằng bé hả? – Tại gọi quen rồi chứ bộ… à, Bé Ti… ủa… chị Ti qua chơi đó hả, chào chị. – Thôi đi, mày lộn xộn vừa vừa đó. – He he… hai người vui vẻ nhe… he he… Tôi cười he...

Làm tình với ma – Tác giả Anh Khoa

Chỉ có con đường đất này là lối duy nhất đi đến nhà ông Năm. Tôi phải qua bên đó lấy cái búa rìu. Mới 8 giờ mà trời đã tối rồi. Tôi đã đi lại con đường đất này cả ngàn lần rồi, và thuộc nằm lòng từng mô đất, cành cây đến ngỏ quanh khúc quẹo của nó. Tuy nhiên nhờ ánh trăng lờ mờ, nên cũng giúp tôi phần nào đi cho lẹ. Con đường mòn này đi xuyên qua nghĩa địa làng và qua một con mương. Chỉ mười lăm phút sau là tôi đến nhà ông Năm. Tôi mượn món đồ rồi vội vàng bỏ vào cái túi xách và xin phép ông Năm về cho sớm. Khi băng trở qua nghĩa địa làng thì tôi thấy đằng trước có bóng người đang làm công chuyện gì đó bên gốc cây Bàng. Tôi không thèm...