TruyenSex.Shop ★ Truyện sex 18, truyện dâm, truyện người lớn, truyện 18+
Phần 1 “Sau này cưới em về làm vợ rồi, anh hứa phải luôn làm cho em hạnh phúc và sung sướng nha”. Vào ngày này 6 tháng trước, vào buổi tối tôi cưới cô, cô ấy đã nói với tôi lời này. Và bây giờ, tôi đang trong quá trình làm cô ấy ‘hạnh phúc’ và ‘sung sướng’… Ha ha. Tôi là Bảo, 23 tuổi, là 1 nhiếp ảnh gia. Dù chỉ mới vào nghề được hơn 1 năm, nhưng hàng tháng tôi đều có lịch chụp cho những nhãn hàng mới lập, những startup, những cửa hàng… Số tiền tôi làm được và dành dụm cũng đã đủ mua cho 2 vợ chồng 1 căn nhà đủ rộng cho cả con cái trong tương lai. Nói tóm lại, thu nhập của tôi không hề thấp 1 tí nào cả. Còn cô ấy, chắc mọi người cũng biết cô...
Nhớ lúc còn nhỏ, lúc đó thì nhà em có thể gọi là giàu nhất vùng, giàu nhờ bà của em lúc trẻ chịu khó cày cuốc lao động rồi buôn lậu nên mới có được 1 gia sản tạm gọi là đủ miếng cơm manh áo và đủ để cất lại cho con cháu đời sau, lúc đó vào năm 199x thì do bố mẹ em mới cưới cũng vài năm và sinh ra em thì do lubu cộng chuyện làm ăn nên là việc nhà cửa bếp núc chủ yếu dựa vào cô bé Osin trong nhà. Chị ấy không được đẹp lắm, dáng bình thường, nhưng được cái là ngực và mông điều to ( nhớ sơ là vậy :D) thì lúc đó mình còn khá là nhỏ, nhưng cũng đủ nhận thức được 1 số việc nên và không nên … Vì nhà lúc đó có...
Chuyện đã xảy ra cách đây được vài tuần rồi, nhưng với tôi nó mới như ngày hôm qua vậy. Tôi cố gắng liên lạc với dì qua Facebook, Zalo mãi không vẫn được, thậm chí đến tận nhà tìm thì dì đã chuyển đi. Dì đã cố tình tránh mặt tôi, không muốn gặp tôi sau buổi trưa định mệnh đó nữa. Dì Nga sinh năm 1981, tôi và dì lần đầu gặp nhau vào khoảng 2 tuần trước, lúc đó dì đi tìm vú nuôi chăm sóc cho thằng con trai út 2 tuổi để 2 vợ chồng tiện đi làm. Chị họ của tôi lúc đó được gia đình dì giới thiệu, vì thấy quen biết với nhau nên dì khá tin tưởng giao thằng nhóc cho chị họ đem về nhà giữ. Tôi ở chung nhà với chị họ, gia đình tôi có đến 7 thành...
Chào mọi người, hôm nay tôi sẽ kể về hành trình khiến cô chủ nhiệm xinh đẹp của tôi thành con đĩ của riêng tôi như thế nào. Tôi sinh ra và lớn lên tại Miền Nam, còn em bé của tôi là người Bắc Trung Bộ. Em bé của tôi U30. Độ tuổi gần như hồi xuân cho các chị em. Thân hình của cô em mông và ngực cũng không gọi là to. Nhưng eo thì rất nhỏ, có vẻ như cô rất siêng năng tập thể dục chính vì thế nên nhìn nghiêng sẽ thấy cô rất là ngon, vì nhìn như ngực tấn công mông phòng thủ, vào một buổi chiều ôn thi sau khi các bạn về hết thì thân là một nhóm trưởng, tôi có trách nhiệm quản lý đồ dùng trong xưởng, lúc đó chỉ còn tôi và cô trong phòng. Không khí...
Đức vội khoá cửa căn phòng trọ trong khi Linh nhanh chóng mở chai nước khoáng để uống mấy viên tránh thai. Linh mỉm cười nhìn chữ LaVie trên nhãn chai nước. Quả thực đó mới là một cuộc sống kể từ khi cô gặp được Đức. Anh ta không giàu cũng không nghèo, không đẹp trai nhưng cũng không quá xấu, chỉ có điều là Linh đã tìm thấy ở anh một người đàn ông thực sự trong cách cư xử. Và đặc biệt là trong những cơn tình ái hoan lạc, Đức đã đem đến cho cô những giây phút tuyệt diệu nhất của cuộc sống. Linh mỉm cười khi thấy vòng tay Đức ôm ngang hông mình, môi anh ta lướt trên gáy cô. Họ đã quá quen thuộc với căn phòng trọ này. Thường thì cuối tuần họ lại đến đây nhưng đôi khi những ngày...
Về quê thăm mẹ, Tuấn được biết chồng Dung đã mất cách vài tháng. Vậy là Dung mới ở tuổi ba mươi tư đã goá chồng, chắc nàng buồn lắm. Dung là bạn gái đầu đời của Tuấn, yêu nhau được gần một năm thì mối tình bị cách trở. Tuấn biết gia đình Dung không đồng ý vì gia đình Tuấn nghèo, Tuấn đã phải ngậm ngùi chia tay mối tình đầu trong câm lặng. Tuấn đã cố gắng học tập chu đáo để rồi mười sáu năm sau, Tuấn đã làm phó giám đốc một công ty ở tuổi ba mươi năm, chàng đã có nhà riêng nhưng trái tim Tuấn sau cần ấy năm vẫn đóng băng lạnh giá. Với Tuấn, Dung là tất cả, Dung đã hiến dâng cả đời con gái trong trắng ngây thơ cho Tuấn suốt thời kỳ yêu đương, cả hai đã...
Lợi vừa chạy chân sáo về nhà vừa hát một bản nhạc vui mà nó ưa thích cuối cùng thì ngày mà nó chờ đợi cũng đã đến. Với số điểm tổng kết cả năm lên đến 8,0 nó sẽ được bố mẹ thưởng cho một chuyến đi biển suốt một tuần chỉ nghĩ đến đó Lợi đã thấy rạo rực cả người. Bước chân vào nhà nó thấy bố mẹ đang chụm đầu vào nhau bàn luận điều gì đó khá căng thẳng. “Con chào bố mẹ” Lợi lên tiếng. “Con về rồi ấy à” Mẹ nó chào lại hờ hững ra mặt. “Hôm nay tổng kết năm học rồi cho học sinh nghỉ hè con được tổng kết 8. 5” Lợi khoe. “Ừ con giỏi lắm đi nghỉ đi tối bố cho tiền” Bố nó xua tay. “Bao giờ mình đi hả bố” Lợi nói thẳng vào vấn...
Ngay từ khi học cấp 2, Hòa đã quậy có tiếng. Không những biết điệu và làm dáng, thích phá phách mà Hòa đã biết yêu từ năm học lớp 8 khi một thằng bạn lớp 9 tên V tặng cho Hòa một chai nước hoa kèm theo một lá thư tỏ tình rất trẻ con, ngây thơ và lãng mạn. Nàng thích chai nước hoa đắt tiền chứ nàng đâu có biết yêu là gì nên Hòa nhận lời mời của nó mà đi ăn đu đủ bò khô, bò bía… Nó bắt đầu rụt rè nắm tay Hòa rồi từ từ vuốt ve lên bàn tay, mơn man cánh tay, sau đó Hòa cho nó hôn môi, hun lên má rồi nút lưỡi. Một hôm nó rủ Hòa cúp cua trốn học đi xem phim. Rạp vừa tắt đèn, nó đã chồm qua nắm tay Hòa rồi vuốt...
Từ lúc cái app hẹn hò của facebook mở ra cũng là lúc những tâm hồn cô đơn có thêm một mảnh đất màu mỡ để rải thính, gieo thính hay đớp thính… Trải qua 32 nồi bánh chưng cùng khát khao được chứng tỏ sức mình trên những mặt trận mới, mình cũng ngay lập tức tạo một hồ sơ hẹn hò… và em thấy mình ngay sau đó… Vì cái phần tin nhắn của nó không giống như messenger nên nếu không để ý thì khó biết được. Mãi tới hôm sau vào coi thì thấy một đống lượt thích kèm theo mấy dòng tin nhắn kiểu hi, hello, xin chào… vân vân và mây mây. Trong số đó có một cô gái để lại dòng tin nhắn khiến mình khá thích: – Có khi nào trên đường đời tấp nập. Ta vô tình đâm phầm phập vào...
Nhỏ Hiền hồi đó mới mười hai tuổi, nhà ở ngay bên nhà thờ đạo gần Biên Hòa. Mẹ mất sớm, nhà chỉ có hai bố con. Bố nó lái xe chở khách du lịch cho bà Bảy, đi vắng cả ngày.. Cũng như những đứa trẻ ngoan đạo trong xóm, Hiền ở trong ca đoàn. Sau những buổi tập hát với thầy Bốn, nó hay la cà ở lại nghe thầy đàn thêm vì nhà ở gần. Thầy Bốn còn trẻ, chừng ngoài hai mươi, người dong dỏng cao, da trắng như con gái mà ăn nói thật nhỏ nhẹ. Nghe người lớn nói, thầy chịu được bốn chức từ lâu mà chưa được lên tiếp, vì hồi ở chủng viện có tội tằng tịu với một bà có chồng bên Mỹ đang đợi giấy tờ bảo lãnh. Có buổi thầy giắt nó lại bên tường xem bức ảnh...
Lúc 14 tuổi gia đình cô Thảo tản cư từ dưới quê lên thành phố. Thời loạn lạc chiến tranh người ta bồng bế đổ xô về thị thành lánh nạn đạn bom rất nhiều. Những chuyến đi cũng đầy gian truân khổ sở. Gia đình cô Thảo tuy khá dưới quê nhưng ra đi cũng giống như tất cả gia đình khác. Khi đi đến một ngôi Đình hoang đổ nát thì trời đã tối nên mọi người tạm trú qua đêm. Nửa khuya chợt nghe tiếng con nít khóc, cha mẹ cô Thảo hoảng kinh, nhưng tiếng khóc lớn quá mọi người phải đi tìm, thì gặp một bé trai vài tháng nằm trong một cái thúng, bên cạnh thằng bé có mảnh giấy gi vội, nét chữ cua bò của người ít học: “Ông bà làm phước nuôi dùm cháu!!!” Mẹ cô Thảo ẫm thằng bé chợt...
Tôi là Cường sinh ra và lớn lên ở ngoại thành Hà Nội. Tôi từ nhỏ đã rất yêu nghề thầy giáo rồi. Vì nhìn thấy mấy ông thầy đứng trên bảng rất là oai phong. Nói gì học sinh nghe răm rắp. Mà gia đình tôi cũng có truyền thống về nghề này. Bố tôi và mẹ tôi đều là giáo viên cả. Nên từ nhỏ cả hai anh em tôi đều được hướng cho theo nghề giáo hết. Học hết cấp 3 tôi thi vào khoa Toán của trường Đại học sư phạm Hà Nội. Nhưng do không đủ điểm nên phải vào học tại trường Cao Đẳng Sư Phạm. Tôi học chuyên về tin nên vấn đề công nghệ rất là am hiểu. Trước khi vào học ở đây tôi mù mờ về mạng lắm. Mà các trang web sex thì càng không biết gì cả. Bản...
Những ngày cuối năm thật mệt mỏi. Công việc thì lu bu, nhà cửa thì bừa bộn. Tôi ở một mình một căn nho nhỏ, chả bày vẽ gì nhiều, nhưng không hiểu sao ba cái thứ đồ lăng nhăng giấy lộn cứ chất cao lên thành đống. Cố gắng lắm mới lê cái xác mệt lử ra quăng mấy cái thứ đó vào một góc. Nhìn lại thấy mà ớn, cao tới gần 1 mét toàn giấy báo, tài liệu, đồ nhựa đồ điện hỏng, bản vẽ nhì nhằng… Xong xuôi vô nhà tắm xối nước ào ào. Cảm giác nước lạnh xối hết mồ hôi nhơm nhớp trên người thật đã. Lau vội cái khăn tắm lên người, tôi thủng thẳng ra đầu ngõ gọi tách cafe. Vừa châm điếu thuốc lên môi làm vài hơi, chợt tôi thấy có một bà đạp cái xe cà tàng đi...
Quen chị qua một cuộc điện thoại, nghe giọng chị dễ thương quá, thế là thích, add yahoo, tìm FB. Rồi thì lân la làm quen, hai chị em cũng khá thân thiết trên Facebook và cũng hay chat chit với nhau qua yahoo, nhưng chưa gặp mặt lần nào. Ấn tượng ban đầu về chị là một ”bà chị” xì tin và có phần ngờ ngệch. Rồi một dịp được phân công chở chị về sau buổi offline. Chị ngồi phía sau im re, còn mình cứ thế chạy xe một quãng đường dài mà không nói và cũng không biết nói gì. Chị bỗng hỏi: – Em buồn ngủ hả. Nghĩ thế nào lại bảo: – Dạ. – Chị hát cho em nghe để đỡ buồn ngủ nha, hi. Hơi bất ngờ nhưng cũng “dạ” lần nữa. Mình vốn dễ tính và ít nói. Trời hơi lạnh vì...
Cô Y Tá Vân gõ cửa trước khi bước vào phòng Bác Sĩ Thành. Cô đóng cửa lại và đứng dựa lưng vào cánh cửa. Bác Sĩ Thành ngồi sau bàn giấy, đang đọc hồ sơ bệnh lý của một bệnh nhân sắp đến theo hẹn. Bác sĩ Thành mặc chiếc áo khoác trắng ra ngoài chiếc sơ mi màu xanh có thắt cà vạt đen. Ông vào khoảng trên 30 tuổi với thân hình cao lớn, khỏe mạnh, khuôn mặt sáng sủa, thông minh. Cô Y Tá Vân cũng như nhiều cô gái khác ngưỡng mộ, quý mến ổng. Bác Sĩ Thành mỉm cười nhìn Vân hỏi: “Em có cần anh giúp gì không?” Vân nũng nịu trả lời: “Chắc chắn có chuyện nhờ anh rồi, nhưng phải chờ đến chiều nay”. Vân là cô Y Tá có khuôn mặt duyên dáng, quý phái, thân hình mảnh mai, ngực...