TruyenSex.Shop ★ Truyện sex 18, truyện dâm, truyện người lớn, truyện 18+
Vào một ngày đẹp trời, Tâm dậy sớm để tập thể dục. Thực ra thì nàng đã có sẵn 1 thân hình cân đối và phải nói không chê vào đâu được, nhưng nàng quyết định tập để cho sức khỏe của mình được ổn định. Có một đặc điểm ở Tâm là dù có không tập hay chế độ ăn uống thế nào thì thân hình đó của nàng vẫn cứ mỹ miều. Được sinh ra trong một gia đình giàu có nên có lẽ cuộc sống của nàng không phải lo thiếu thốn gì cả. Tâm năm nay 18 và bố mẹ của nàng mới vừa bước vào tuổi 40, 2 ông bà có con sớm nên có lẽ bây giờ họ cũng hiểu tâm lý của con hơn. Bố Tâm là một người rất thành đạt trong kinh doanh nên ông đã đề nghị vợ chỉ ở...
Chấm xong tập bài thi học kỳ thì đã 12 giờ đêm, thầy giáo Trung đứng dậy vươn vai cho đỡ mỏi rồi sắp xếp gọn gàng lại bàn làm việc. Bài làm kém quá, đây là môn chính, điểm số rất quan trọng để quyết định bằng tốt nghiệp thuộc loại nào, thế mà bọn sinh viên lớp Tuấn làm kém quá, anh không muốn để bọn nó phải thi lại nhiều, nhưng cũng phải cho đến hơn hai chục đứa điểm liệt. Hôm sau đến lớp, Trung thông báo với cả lớp tình hình điểm số không được tốt lắm, chắc cũng phải có đến hơn hai chục trường hợp phải thi lại, điểm chính thức thì còn phải nộp qua văn phòng khoa đã, đầu tuần sau thì mọi người sẽ biết điểm chính thức. Cả lớp xôn xao hẳn lên, môn này là một trong các...
Dì Ng… Gọi là dì cho vui miệng chứ dì nhỏ hơn tôi 2 tuổi. Gọi là dì vì mẹ của dì là em ruột của bà ngoại tôi, không biết đã qua cái ngưỡng 3 đời chưa nữa. Từ lâu, bà T (mẹ của dì Ng) cưới chồng chuyển lên Khu vực Tây Nguyên sống. Nên từ nhỏ, các bác biết con gái Đà Lạt, Lâm Đồng rồi đó, da trắng mà sáng. Từ nhỏ có gặp vài lần nhưng không ấn tượng, chứ cái hồi tôi thi đại học xong, biết kết quả là điểm thi cao chót vót nên bố mẹ thưởng cho chuyến đi phượt 1 mình. Không hiểu thế quái nào tôi lại chọn Đà Lạt là điểm du lịch. Lên đó thì tôi phải ở nhà bà T thôi chứ ở nhà nghỉ thì sao đủ tiền. Nhưng lý do tôi chọn ở đây...
Nó đỗ đại học, cả nhà mừng rỡ vô cùng. Sau những bữa tiệc ăn mừng, bố nó sắp xếp để nó lên thành phố chuẩn bị nhập học. Bố nó có người anh sống trên thành phố, nhà rộng rãi lại chỉ có mỗi cô con gái đang học năm cuối, nên việc chỗ ở của nó bác nó chủ động đề nghị bố nó đưa nó lại nhà bác mà ở. Tốt quá, khỏi lo lêu lổng với bọn trong ký túc xá, tốt xấu ra sao không biết được, dễ xa ngã lắm. Ở cái tỉnh lẻ này, hầu như nó vẫn còn chưa biết gì về thế giới xung quanh. Mà nhà nó thì buôn bán khá giả nhất nhì thị xã, không hư hỏng như nó kể cũng là điều hiếm. Ngày nó nhập học, cả nhà nó hộ tống nó lên thành phố bằng...
Lang thang trên đường phố đông đúc, Hà Nội giờ tan tầm tắc đường tiếng còi xe inh ỏi chen chúc nhau nhích từng tý 1 giữa dòng người đông đúc, thật khiến con người ta mệt mỏi cả ngày đi làm đã căng thẳng rồi đằng này, cứ thấy kiểu đâu đâu cũng thi công tắc lấy tắc để ôi cái đầu của tôi, 1 em dừng xe ngay cạnh mặc bộ váy mỏng tanh khoắc cái áo trễ vai lộ ra nửa cặp ngực, ôi cặp giò nó mới thon gọn làm sao… chưa hết còn eo con kiến nữa chứ… mặt bịt khẩu trang nên không rõ dung nhan vị cô nương này ra sao, thật tình khiến cho người quân tử như em cũng phải chạnh lòng, thèm khát khám phá tấm thân, người nóng ran và đũng quần em vướng vướng quyết định nhấc mông...
Hưng tắt máy, đậu xe trước cửa nhà bà mẹ vợ. Mới bước ra khỏi xe thì gặp ngay bà Nga, má vợ vừa từ chợ về nhà. Hưng chưa kịp chào thì bà Nga đã lên tiếng trước : ” Hi, anh Hưng ! Mới đến hả ? Lại đây giúp tôi một tay, mang dùm mấy gói đồ này vào nhà. ” ” Chào má ! má cứ để đó, con sẽ mang vô ” Hưng xách hết gần chục bao hàng vào nhà không cần phải đi hai lần. Bà Nga mở tủ lạnh lấy ly nước cam tươi, đặt lên bàn mời Hưng : ” Anh uống ly nước cho đỡ khát. Hôm nay sao anh về sớm vậy, có chuyện gì không vui hả ? ” ” Hôm nay con xin nghỉ, không đi làm ” ” Tại sao vậy ? ” ” Vì hôm...
Bữa chiều nay mới có mấy em tình nguyện viên của cái chương trình Hành Trình Xanh gì đó qua công ty mình xin tài trợ làm mình nhớ ngày xưa sinh viên cũng đi tình nguyện ghê. Đợt ấy năm 2, năng nổ lắm. Mùa Hè Xanh tham gia luôn, đi với trường về miền Tây (tỉnh nào xin phép được giấu) làm tình nguyện. Mình thì trong đội dạy toán, tin học. Cơ mà buồn cười, cái vùng quê nghèo thì cùng lắm chỉ dạy các em đó học toán, văn thôi, chứ máy tính đâu ra dạy các em ấy. Nói thật, đi tình nguyện xa vậy là lần đầu tiên, đâm ra máu thì thôi rồi. Buổi sáng thì dạy các em học, chiều thì lo dọn dẹp, giúp người dân lợp lại nhà. Trong khi cái tụi phải đi cày hay đi gặt thì thôi...
Cách đây 2 năm, khi ấy mình còn là học sinh cấp 3, còn nàng thì là giáo viên mới môn anh văn của trường. Mới gặp nàng, mình cảm thấy thích cái vẻ dịu dàng, pha chút gì đó “ma mãnh”, “mê lực” ở nàng. Vài ngày sau khi nàng bắt đầu thực tập tại trường mình, thì cũng là lúc mình đề nghị nàng làm giáo viên anh văn giao tiếp cho riêng mình khoảng 1 tiếng sau giờ ra về. Đó là khoảng thời gian mình với nàng nói chuyện nhiều hơn, thân nhau hơn, và khoảng cách dần rút ngắn lại giữa tình cô trò và tình yêu. Hôm ấy, đã là tròn 1 tháng mình và nàng đều đặn ở lại trường để học anh văn. Trời xui khiến mây đen mù mịt, mưa trút như thác đổ, phòng học lại ở lầu trên cùng...
Thực ra ban đầu, chuyến đi này không phải là chuyến đi tôi có chủ định tới Huế để nếm thử của lạ của con gái xứ Huế, mặc dù thú thực tôi cũng rất tò mò. Lần trước đến Huế là từ khi tôi còn rất nhỏ, quãng độ mười tám hai mươi năm trước, thành thử tuyệt nhiên tôi không có những kỷ niệm gì về nơi này, ngoại trừ qua phim ảnh, truyền hình. Người ta thường nói, Huế đẹp vì có sông Hương núi Ngự, vì những thành quách cung cấm còn lại từ triều đại phong kiến nhà Nguyễn. Tôi thấy điều này không sai, cũng vẫn là sông là núi, nhưng sông núi ở nơi này khiến tôi có cảm giác yên bình tĩnh lặng hơn hẳn những nơi mà tôi đã đi qua. Có một điều tôi phải nói từ đầu, khác với...
Ngọc lấy chồng lúc 25 tuổi, năm này nàng tròn 29 và đã có một đứa con trai hai tuổi. Nàng rất trẻ trung vui tính, chồng nàng hiền lành, nên được tất cả bạn bè thương mến. Chồng nàng đi làm ca đêm, từ 12 giờ đêm đến sáng. Chuyện xảy ra khi chồng nàng vừa mới đi làm, nàng lo cho thằng con đi ngủ, bỗng có tiếng gõ cửa, nàng ra hỏi: – Ai thế? Phía ngoài có tiếng trả lời: – Tôi là bạn của chồng chị Ngọc. Nàng vừa mở cửa, thì hai bóng đen bịt mặt ùa vào, một tên cầm một thanh mã tấu, một tên khác, nhảy lên đè nàng xuống. Một thằng hỏi: – Có tiền không? – Tiền để hết trong nhà băng chỉ có vài trăm ngàn, các ông muốn lấy thì lấy, xin đừng giết tôi! Ngọc sợ...
Tôi tên là L, sinh ra và lớn lên ở TP HCM, tôi vốn là 1 thanh niên năng động với vẻ ngoài khá là cao ráo và khuôn mặt khá sáng sủa, nhờ vậy mà tôi đã chinh phục được trái tim của khá nhiều cô gái. Sau khi tốt nghiệp đại học ngành kiến trúc xây dựng với tấm bằng xuất sắc, tôi làm việc cho công ty xây dựng lớn của tư nhân, tôi nhanh chóng thăng tiến bằng năng lực của bản thân để chểm chệ ngôi trên ghế trưởng phòng… Tuổi trẻ tài cao nên có nhiều cô để ý, trong đó có ái nữ của ông chủ công ty đã chấm tôi và tất nhiên với 1 người đầy tham vọng như tôi thì tôi cũng chả dại gì mà không đón nhận tình cảm của nàng… Ôi cái tình cảm và danh vọng...
Thằng Phát điều chỉnh ống nhòm cho được rõ tối đa. Ở bên kia một thiếu nữ khoảng chừng đôi mươi vừa hát, vừa tắm. Con Dung, tên của cô gái không hề hay biết toàn bộ thân thể trần truồng của mình đang có kẻ chăm chú nhìn ngắm từng chút một. Mặt mũi của con Dung hơi xấu. Nhưng vẫn được mấy thằng con trai trong xóm tán tỉnh. Bởi vì nó được cái thân hình đầy đặn, các mô mỡ trong người của nó đều tụ vào ngực và đít cho nên hai bầu vú của nó to như hai trái dừa xiêm, và cái mông thì tròn ủm. Cũng nhờ vậy mà đã làm mờ bớt đi những cái bất tương xứng trên khuôn mặt của nó. Khi con Dung dùng tay kỳ cọ vào cửa mình thì thằng Phát cũng lấy tay sục nhè nhẹ...
Cách đây không lâu, trong lúc vợ tôi đi công tác vắng. Trong quê, chú vợ điện ra bảo bà nội của vợ tôi ốm nặng. Sắp xếp hành trang, tôi vào quê vợ làm nghĩa vụ của anh con rể. Bà nội vợ tôi, tuổi đã cao thuộc diện “Thất thập cổ lai hy” nên bây giờ ốm nặng cũng là chuyện muôn thuở của tạo hóa. Về quê, cũng như mọi người. Tôi túc trực bên Bà, hỏi han, tiếp khách, chuyện trò cùng mọi người đến thăm hỏi. Tình quê thật mộc mạc và chân thật, khi nghe tin Bà ốm, xung quanh hàng xóm láng giềng, nội ngoại chạy đi chạy lại thăm nom liên tục. Nhà lúc nào cũng có khách nên chỉ việc tiếp khách không thôi, cũng đủ để tôi và mọi người bận tíu tít không đi đâu được. Nhà thuộc diện...
– Tiểu bảo bối, đi chơi vui không? – Hai, em nhớ hai chết mất, đi chơi vui lắm nhưng không có hai bên cạnh, hic. Vừa nói Khả Ngân vừa chạy sà vào lòng Tuấn Kiệt, hôn chụt lên má anh trai của mình. – Anh hai cũng nhớ bảo bối lắm, thôi Bảo bối lên phòng tắm rửa nghỉ ngơi đi, để anh Hai sách đồ lên phòng cho, đi máy bay dài chắc mệt lắm rồi nhỉ. Tuấn Kiệt vừa đỡ Khả Ngân dậy, vừa xoa đầu dịu dàng, nhìn âu yếm em gái bé bỏng của bản thân. Phòng của Khả Ngân được trang trí khá ngọt ngào, màu hồng chủ đạo, chiếc giường cổ đặt giữa, một bên có cửa kính nhìn ra khung cảnh hồ bơi bên dưới, bên ngoài có một dàn phong lan được chăm chút tỉ mỉ. Ngoài ra, còn có...
Một tháng trước tại Piltover, một cuộc chiến đầy khủng khiếp đã nổ ra. Đấy không chỉ là cuộc chiến đơn thuần của hai bên quân cách mạng và quân của Ralaw, đấy còn là cuộc chiến mang rất nhiều ý nghĩa sống còn của Valoran vào thời điểm này. Chính tại cuộc chiến ấy, người dân Valoran đã thấy được bộ mặt thật của Ralaw và đám thuộc hạ của hắn, âm mưu và những việc làm xấu xa đến cực điểm. Một người thanh niên mà trước đến nay họ luôn lầm tưởng rằng hắn chính là chúa tể hư không ác độc năm nào, một thái độ ghẻ lạnh và căm thù khi nhìn thấy gương mặt ấy, thế nhưng trong trận chiến ấy hắn đã đứng ra bảo vệ toàn bộ mọi người dân Piltover, mỗi câu nói của hắn lúc ấy đến bây giờ không...